Cách đây hơn 1 năm, chúng tôi đã cho đăng bài “Tại sao nền kinh tế Việt Nam sẽ phải sụp đổ?”
và ngay sau đó bị báo Quân đội nhân dân phản biện quyết liệt, cho rằng
nền kinh tế Việt Nam vẫn đang phát triển tốt bằng bài viết “Một cách đánh vào niềm tin”.
Sau một năm, vậy hiện trạng nền kinh tế Việt Nam khởi sắc hay tồi tệ hơn thì bạn đọc chúng ta ai cũng rõ.
Xuống Hố Cả Nút
Kinh tế đi xuống dốc mạnh dẫn tới các đảng viên gộc, cỡ bự quay
ra cắn xé miếng bánh kinh tế càng ngày càng nhỏ lại. Các vụ bắt bớ,
khởi đầu bằng việc bắt giữ bầu Kiên đã phô rõ ra cuộc chiến ngầm của các
thế lực, phe phái cộng sản trong lòng Đảng.
Trước đây, nếu các bạn để ý kỹ thì cũng có những tranh chấp kiểu này,
nhưng hiếm khi quá lộ liễu như vậy. Một sự rạn nứt lớn trong nội bộ
tưởng rằng đoàn kết, kín như bưng của ĐCSVN đang diễn ra.
Số người bị bắt ngày càng tăng, hai phe Tư Sang, Ba Dũng đang đấm nhau đui mắt, đá nhau què giò.
Không ai đứng ra giải quyết được cả, vì 2 Thái thượng Hoàng Đỗ Mười,
Lê Đức Anh nay tiêu tiểu còn không tiện, không còn khả năng và tâm trí
đứng ra hòa giải như vô số lần trước đây.
Nay hai con cọp đấu nhau, không con nào tin con nào, do đó phe nào có thực lòng muốn hòa giải, thì phe kia cũng không tin.
Phe nào tỏ ra bị yếu sức thì sẽ bị phe kia “dành địa bàn” ngay, cùng lúc bị chính đám đàn em phản bội, chạy qua “chủ mới” ngay.
Do đó, hai phe đang tháu cáy với nhau.
Ai hại Đảng nhất?
Vài tháng nữa sẽ có nạn công chức bỏ việc hàng loạt, nếu họ đang làm nơi
không thể ăn hối lộ, như trong dự báo thời tiết, tổ chức đoàn viên, đội
thiếu niên, v.v…
Lúc trước, các chỗ này vẫn ăn vặt được. Nay thì khó lắm, đám đoàn
viên loai choai muốn kiếm ăn hả, đừng hòng, tụi đảng viên sợ bị tranh
ăn, coi tụi đoàn viên như mối đe dọa, sẽ trù dập sứt trán.
Tả tơi hết rồi, hoảng sợ, loạn trí hết rồi. Đảng nói không còn ai
nghe, người ta SỢ thì nhiều, nể phục thì ít, và tự nguyện theo đảng thì
chỉ là con số ZERO.
Đám theo đảng ăn tiền là đám hại đảng kinh hồn nhất.
Với tụi này vào đảng, thì đảng cần gì có kẻ thù bên ngoài?
Tự tụi này đủ dập đảng chết ngắc rồi, vì chúng vào chỉ để tranh giành
quyền lực, tiền bạc, và trong quá trình đó sẽ hại đủ thứ người kể cả
các đảng viên khác, kể cả cấu trúc, tổ chức đảng, v.v…
Có “bạn” loại này, đảng thà có kẻ thù trung thực, bao dung, hay tha thứ còn hơn.
Nay đảng có khoảng 3 triệu đảng viên, thì hết 2.999.980 kẻ thù vĩ đại, kinh khủng nhất đảng từng gặp phải trong lịch sử 82 năm.
Chỉ còn chừng 20 người THẬT SỰ lo cho đảng là cùng. Số còn lại chỉ
bênh đảng cao nhất là bằng bênh cái ghế ngồi của họ, theo cả nghĩa đen
lẫn bóng.
Ngày đảng hết tiền, bớt có tiền có giá trị thật sự, thì ngày đó các
người lợi dụng đảng kiếm tiền sẽ bỏ đảng, bán rẻ đảng, đánh phá đảng,
ngay lập tức.
Họ “phản đảng” chẳng phải vì ghét đảng, hay vì bênh phe Dân chủ. Chẳng qua khi đó họ đánh đảng để kiếm quyền lợi trong CP mới.
Họ nay đang theo đảng vì tiền, họ cũng sẽ bỏ đảng vì tiền.
Họ là các con, thằng, điếm chính trị. Hơn 99% đảng viên là các con,
thằng điếm chính trị.
Chúng đã, đang, và sẽ bòn rút đảng từ bên trong,
vì chúng biết cách, và chúng vô lương tâm, vô liêm sỉ, đến mức không thể
tưởng tượng.
Đảng sẽ sập vì không thể không sập, vì đảng bị cấu trúc bởi toàn các
thành phần sẵn sàng bỏ đảng, bán rẻ đảng, khi có người cho họ nhiều
quyền lợi hơn họ đang được hưởng.
Thời thế tạo anh hùng
Chế độ CSVN không làm gì ra tiền cả. Các kế hoạch phát triển
quốc gia đều bị phá sản, do kém kiến thức cũng có, do quan chức tham
nhũng cũng có. Cho nên họ bị phá sản kinh tế.
Điều này từng xảy ra tại Liên Xô Cũ. Stalin diệt rất nhiều khoa học
gia thuộc thành phần “tiểu tư sản”, nên từ sau Thế chiến II LX hầu như
không còn khoa học gia nào xuất sắc, cho dù có thì họ cũng không cộng
tác.
Cuối cùng, Liên Xô không đủ tiền nuôi bộ máy Đảng khổng lồ, các đảng viên BẤT MÃN, từ đó sinh ra PHẢN ĐẢNG.
Gorbachev, Yeltsin, mà xuất hiện thời Liên Xô còn có tiền, các năm 1960-1985 thì không làm gì được cả, không ai theo.
Chỉ là khi lòng đảng viên bất mãn cực độ, nên cho dù không có 2 ông
này thì họ cũng theo ông thứ 3, 4, 5 nào khác. Hai ông này KHÔNG tạo
thời thế, mà thời thế tạo ra 2 ông.
Lý tưởng sụp đổ
Nay đảng viên ĐCSVN cũng như đảng viên ĐCS LX vào các năm 1987 trở về sau.
Họ không còn lý tưởng gì nữa, mà vào đảng, trụ trong đó, chỉ vì tiền.
Họ là các thành phần cặn bã, ngu dốt, mánh mung gian xảo NHẤT của xã
hội, do nếu không như vậy thì họ cần gì vào đảng cho mất công đi họp
hoài.
CSVN nuôi đám này rất tốn tiền, và sẽ bị sập kinh tế vì nuôi họ.
Một vị linh mục mà mất niềm tin, thì phải có lương rất cao mới chịu ở
lai làm, và đa số linh mục như vậy thì Hội Thánh Công giáo bị sập ngay,
khi vị nào cũng đòi lương 80 ngàn đô la/ năm, mấy ông Từ giúp nhà thờ
ai cũng đòi $20/ giờ, các bà lo dọn dẹp, chưng bông đòi $15/ giờ, thì
nhà thờ nào chịu cho nỗi.
CSVN đang gặp trường hợp này. Cách đây 30 năm, họ trả lương bằng xì
dầu nuớc mắm, cũng có mấy triệu đảng, đoàn viên cúc cung tận tuỵ trung
thành, lên rừng xuống núi làm “Thanh niên xung phong”, dẹp các hố bom,
v.v…
Nay đố họ tìm ra 10 đảng, đoàn viên chịu xung phong làm các việc cực
khổ tại các vùng sâu, xa, không cơ hội bốc hốt, ăn hối lộ, ăn cắp, tham
nhũng, lập công ty sân sau cho vợ chồng, con cái có hợp đồng béo bở.
Ông Dũng ráng chích steroids cho nền KT trong 2, 3 năm nay. Tiền bạc
đầy tràn, như người phù thủng bị tăng cân, nhưng nền KT chẳng có sức
mạnh nội tại nào cả, búng 1 cái là gãy đổ.
Dung Quất cháy nổ, sập Thủy điện Sông Tranh, Sơn La, v.v… là có thể
nhấn chìm cả nền kinh tế, kéo theo TTCK, hệ thống ngân hàng, chỉ trong
vài tiếng đồng hồ.
Đó sẽ là hồi chuông báo tử cho Đảng Cộng Sản Việt Nam.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét